Bên luống trầu xanh

 

Phan Nhật Tân

 

Đêm ướt mềm trên cỏ

Trăng vừa khuất chân đê

Sớm mai thơm mùi khói

Dậy quay nước sau hè

 

Chân son dầm đất lạnh

Vai nhỏ áo đầy sương

Quen sống đời thành phố

Về quê thấy dễ thương

 

Guồng quay kêu kĩu kịt

Giếng sâu thăm thẳm buồn

Nước mát rơi thanh thót

Đường đất nhập nhoè trơn

 

Tàu cau cao ngất ngưởng

Đứng đợi gió đầu thôn

Bao dây trầu quấn quýt

Hàng nọc vẫn cô đơn

 

Nước chảy lan trên đất

Lá mừng ngọn vút cao

Tiếng nước rơi rào rạt

Lòng bỗng dưng xôn xao

 

Nắng vừa lên trước ngõ

Vườn trầu tưới cũng xong

Tiếng gà xa đã rộ

Ngày mới trên nương đồng

 

Lá trầu vàng óng ánh

Vương giọt nước long lanh

Vén tóc mai ngồi nghỉ

Chim hót trên đầu cành

 

Vừa quen đời ở trọ

Làm cô giáo miền xa

Học trò vài mươi đứa

Tình quê đã thiết tha


Trầu xanh và cau thắm

Thuốc cay với vôi nồng

Chỉ mới vừa nghĩ thế

Ô sao má em hồng ?


Vườn rộng nhưng người vắng

Trai tráng bỏ đi rồi

Mấy người già ở lại

Lòng trống lấp sao vơi

 

Mai kia về phố thị

Nhớ mãi vườn cau thơm

Dây trầu đan kín lối

Lòng càng bâng khuâng hơn