|
Tượng Đức Mẹ khóc trước Vương Cung Thánh Đường
|
Trần Duy Nhiên |
Tôi là kẻ theo đức tin Công Giáo Và đă nghe bao nhiêu chuyện diệu kỳ. Thời gian qua, chuyện Mẹ khóc lâm ly Đă nghe thấy khắp nơi trên thế giới
Nhưng bản thân, tôi cũng không tin vội! Dù tôi yêu Đức Mẹ tựa mẹ ḿnh và vẫn cầu với Đức Nữ Đồng Trinh, Nhưng dị ứng với những điều ‘phép lạ’
Tôi chẳng dám phê b́nh hay đả phá Những niềm tin của bao kẻ chân thành Nhưng riêng tôi, nh́n thế giới chung quanh Tôi đă thấy bao nhiêu là giọt lệ…
Mẹ đă khóc từ bao nhiêu thế hệ Qua đôi mi của những trẻ bơ vơ, Của người nghèo mà xă hội làm ngơ, Của bà lăo cô đơn và bệnh hoạn…
Ngày hôm nay, người ta về hàng vạn Để nguyện cầu bên tượng Mẹ sầu bi. Dù ‘phép mầu’ không có thật nữa đi, Cũng cho thấy con người c̣n quá khổ!
Tôi ngồi nhà, dâng lời kinh nho nhỏ: “Maria, Mẹ chí ái của con Xin dạy con nh́n Mẹ khóc trong ḷng Hơn chạy đến ṭ ṃ nh́n pho tượng!”
|